University Information

Cuộc sống du học sinh (3)

08.04.2021

Họ và tên: Dương Thị Lợi

Ngày tháng năm sinh: 07/06/1998

Quê quán: Bắc Ninh

Sở thích: nghe nhạc, chăm sóc cây (rau, hoa)

Đã và đang theo dõi ngành học: Cảnh quan môi trường

Nhập học năm : 2018

  • Cuộc sống du học

    • 1.Cuộc sống du học:

165049875_776368029974743_5355492148877582902_n.jpgMiyazaki là tỉnh nằm ở phía nam Nhật Bản nên xét về mặt khí hậu, có bốn mùa xuân hạ thu đông khá tương đồng với khí hậu miền bắc Việt Nam (mặc dù mùa đông có lạnh hơn tí xíu nhưng mùa hè thì mát mẻ hơn), rất dễ sống và dễ thích nghi. Ngay bên cạnh khuôn viên trường học tại thành phố Miyakonojou có siêu thị và cửa hàng tiện lợi, hơn nữa nhà trọ mình thuê cũng gần trường nên cuộc sống sinh hoạt và học tập rất tiện. Trường học thường bắt đầu sớm nhất từ 9 giờ sáng và kết thúc muộn nhất vào 6 giờ chiều tùy vào lịch học từng hôm. Ngoài thời gian học trên lớp, mình vẫn có thời gian tự học vào những tiết trống trong ngày. Mình đang làm thêm 4 buổi /tuần (bao gồm cả thứ bảy và chủ nhật) tại nhà hàng cách nhà trọ ba cây số. Cá nhân mình thấy việc vừa học vừa làm (28h/tuần ) khá hợp lí, ko vất vả, đi làm vừa có thêm thu nhập để trang trải cho cuộc sống sinh hoạt và một phần học phí, vừa có thêm trải nghiệm học hỏi văn hóa, ngôn ngữ. Ngoài thời gian đi học đi làm, mình vẫn có thời gian thoải mái dành cho sở thích cá nhân .Tất nhiên, cũng có những thời điểm nhiều bài tập và báo cáo khiến cho việc vừa học vừa làm khá bận rộn. Những lúc như vậy mình thường gác lại việc làm thêm để ưu tiên việc học lên hàng đầu.

2. Trong thời gian du học ở Nhật, có kỉ niệm, trải nghiệm đáng nhớ nhất:

163573814_560344221600651_5017332743502047563_n.jpgCho tới thời điểm hiện tại thì mình đã ở Nhật được hai năm rưỡi rồi. Kỷ niệm thì nhiều lắm nhưng có lẽ đáng nhớ nhất là buổi đi leo núi để lấy tư liệu làm báo cáo khi còn là sinh viên năm nhất. Mình và hai anh nữa là ba du học sinh khóa đầu tại cơ sở Miyakonojou. Cả ba người cùng học môn địa lý và khi thầy yêu cầu làm báo cáo có liên quan đến mấy loại đất trên núi thì ba người đã rủ nhau đi leo núi để lấy tư liệu. Do không một ai có kinh nghiệm leo núi nên ngoài ba chai nước không chuẩn bị một chút đồ ăn nào mang đi. Núi thì cao mà bụng thì đói, chân mỏi. Giữa đường đã có vài lần muốn bỏ cuộc nhưng vì bài báo cáo, hơn nữa cũng đã leo lên đến lưng chừng núi rồi nên cả ba cố gắng động viên lẫn nhau, quyết tâm leo lên đến đỉnh núi. Lúc leo thì vất vả mà lên được đến đỉnh núi rồi thì cảm giác thật tuyệt vời. Phong cảnh nhìn từ đỉnh núi trải rộng thênh thang, không khí trong lành thoáng đãng. Lúc ấy trong lòng cảm thấy rất mãn nguyện, cảm giác như mọi nỗ lực trước đó đã được đền đáp sau những giây phút vất vả mệt mỏi. Đáng lẽ ra, ba người tính nán lại đỉnh núi chơi một chút nhưng vì đói quá nên chỉ đi ngắm cảnh một lượt vòng quanh rồi về. Leo lên thì vất vả nhưng leo xuống thì nhàn hơn, về đến nhà cũng là chiều tối. Vừa được đi chơi vừa làm được báo cáo cho môn học. Đến bây giờ bọn mình vẫn hay nhớ lại và nói đùa với nhau: " Giá mà mỗi người mang thêm nắm cơm thì buổi leo núi đã hoàn hảo hơn nhiều".

  • Quá trình học tập

1 Quá trình học tiếng Nhật của mình?:

163573957_231705395304560_4472207837345309019_n.jpgTrung tâm ngôn ngữ và văn hóa Nhật Bản - Nam Định đối với mình, có ý nghĩa hơn cả một ngôi trường, như là một ngôi nhà vậy(^-^). Bước vào là cảm thấy ấm cúng thân thuộc, khác hẳn so với những gì mình được trải nghiệm và cảm nhận khi còn học trường cấp hai, cấp ba. Khuôn viên trường chỉ vẻn vẹn trong diện tích gấp ba lần diện tích nhà ở bình thường thôi nhưng cơ sở vật chất cái gì cũng có. Ở trường, mọi sinh hoạt đều có thể thực hiện. Học tập, ăn uống, nghỉ ngơi vui chơi thể dục thể thao thoải mái. Bước vào lớp học là thấy không khí học tập chăm chỉ. Các bạn học với mọi lứa tuổi, gương mặt lúc nào cũng tươi cười là điều mình ấn tượng hơn cả. Tại trường Nam Định, lần đầu tiên mình biết đến những giờ tự học buổi tối, lần đầu tiên mình cảm nhận được tinh thần tự học tràn đầy năng lượng từ những bạn bè học cùng. Không ai ép buộc mà buổi tối mọi người vẫn đến trường tự học đến tận 10 giờ tối mới về. Cùng nhau học, cùng nhau chuyện trò, rủ nhau về quê chơi. Giờ ngồi nghĩ lại mà toàn kỷ niệm đẹp, thấy nhớ vô cùng. Những năm tháng học cấp ba, mọi người lúc nào cũng chỉ nghĩ trong đầu là học ôn thi để vào một trường đại học nào đó ở Việt Nam, đáp ứng kỳ vọng của bố mẹ. Ban đầu khi quyết định ra Nam Định học mình cứ lo lo không biết đó có phải là sự lựa 163176033_271761277884845_8567814506995908473_n.jpgchọn đúng hay không? Nhưng cho tới thời điểm hiện tại, mình thấy thật tốt khi mình được học tại Trung tâm ngôn ngữ và văn hóa Nhật Bản - Nam Định và thật may mắn khi được gặp thầy cô, bạn bè. Một năm rưỡi học tại trường khiến mình dần thay đổi trở thành một con người khác. Mình tìm thấy mục tiêu để phấn đấu, tìm được phương pháp học tập hiệu quả, cảm nhận được niềm vui khi cùng học cùng chơi với các bạn, bớt rụt rè ngại ngùng hơn. Mình nhận ra rằng không chỉ trong việc học tiếng nhật mà bất cứ việc gì cũng phải đặt ra cho mình những mục tiêu riêng. Nếu cố gắng nỗ lực kiên trì thì mọi khó khăn đều có thể vượt qua. Nói nghe có vẻ chỉ là lý thuyết suông. Nhưng chính mình đã thử và cảm nhận đó là điều hoàn toàn có thể thực hiện được. Bản thân không phải là người thông minh, nhưng một năm rưỡi học tại trường giúp mình ý thức được rằng việc học tập kiên trì hàng ngày là yếu tố quan trọng nhất trong việc học tiếng nhật. Tự học, học cùng bạn bè, giúp đỡ lẫn nhau, chỉ nhau những gì mình biết, và hỏi những gì mình chưa hiểu. Cứ kiên trì lặp đi lặp lại những việc như vậy thì chẳng mấy chốc nhìn lại tiếng nhật tự nhiên vào đầu mình lúc nào không hay.

2 Lý do lựa chọn chuyên ngành này:163550934_770890413807003_6564799589302418506_n.jpg

Mình đã gắn bó và làm quen với đồng ruộng qua việc giúp bố mẹ từ hồi học sinh, có cơ hội trải nghiệm làm nông nên mình thấy nông nghiệp (trồng trọt truyền thống như bố mẹ vẫn làm từ trước tới nay) là một ngành khá vất vả. Nhưng bản thân vốn là người rất có hứng thú với việc trồng trọt và chăm sóc cây cối nên mình muốn đi học để tìm hiểu về kỹ thuật trồng trọt làm sao cho việc làm nông trở nên đỡ vất vả hơn. Vừa là lĩnh vực mình yêu thích vừa là ngành học khá thú vị và phù hợp với bản thân. Vì vậy mình đã quyết định theo học.

3 Cảm nhận về quá trình du học của mình:


163203670_193060092315183_3988031539370947078_n.jpgTrong khoảng thời gian đầu tiên du học tại Nhật mình cũng gặp phải khá nhiều khó khăn trong vấn đề ngôn ngữ. Mặc dù cố gắng ngồi nghe chăm chú nhưng mình vẫn không thể hiểu được những điều thầy cô nói. Mình đã cố gắng ghi chép bài vở đầy đủ, về nhà tự tìm hiểu, có gì không biết hỏi lại thầy cô, bạn bè. Cứ như vậy rồi khi quen dần thì mọi thứ đều ổn. Thầy cô trong trường cũng luôn tạo điều kiện cho du học sinh bằng cách mở lớp học thêm sau những giờ học chính. Tại đây, những anh chị khóa trên sẽ là người hướng dẫn và giải đáp những thắc mắc, những gì mà mình chưa hiểu.Thầy cô luôn sẵn sàng giúp đỡ khi mình chủ động tìm đến hỏi bài. Nhà trường cũng hay được tổ chức những giờ học thực hành và những buổi đi tham quan thực tế. Cứ mỗi lần được thực hành, được đi đây đó như vậy giúp mình học hỏi được rất nhiều điều. Được trực tiếp trải nghiệm, được quan sát những ứng dụng thực tế khiến mình cảm thấy việc học tập thú vị hơn rất nhiều.

164003269_194603358803516_68798574001607859_n.jpg

日本語

留学生の生活(3)

氏名:DUONG THI LOI

生年月日:1998/06/07

出身:BAC NINH

趣味:音楽を聞いたり、植物を育てたりすることが好きです。

学部・学科:環境園芸学科

入学年度:2018

  • 留学生活

1.留学生活:

宮崎県は日本の南に位置していて、気候はベトナム北部と大体同じ春夏秋冬があり、冬はこちらの方がちょっと寒いですが、夏はあまり熱くなくて住みやすい所です。都城キャンパスの近くにはスーパーやコンビニがあり、私のアパートもキャンパスに近いので毎日の生活と学習にとても便利です。授業は日々によって時間割が違いますが、早く授業が始まる日は午前9時からで、遅く終わる日は午後6時までとなっています。授業のある時以外の空き時間や暇な時間には自習をしています。また、現在私はアパートから3km程離れているレストランで週4日(土日を含み、計28時間)アルバイトをしています。私にとってはアルバイトをしながら学習するのはかなり合理的で、余り大変とは思いません。アルバイトは生活費と学費の一部に当てるためにだけでなく、日本語や日本の文化を勉強できる機会でもあります。授業とアルバイトが無い時は、好きな趣味をしながらリラックスしています。しかし、宿題やレポートの提出が重なる時はアルバイトをしながら学習するのがかなり忙しくなりますが、そんな時アルバイトを一旦休んで学習を優先しています。

2.良い思い出や良い体験:

私が日本に住むことになってから、約2年半が過ぎました。沢山の想い出ができましたが、中でも一番の良い想い出は大学1年生の時のことでした。地理学の授業で先生から山の土の種類について調べレポートする課題が与えられ、その調査のために私と二人の男子学生(都城キャンパス初の留学生)と一緒に登山することにしました。3人のうち誰も登山の経験がなく、ペットの飲み水3本だけ持って出発しました。山はとても高くて途中でお腹がすいてしまい、何度も諦めたいと思いましたがレポート完成のために3人がお互いに励まし合って頂上まで登り着くことができました。頂上から見た景色は素晴らしく壮大でとても空気が綺麗でした。登山の疲れが吹っ飛んで、ただ満足感にあふれ、努力が報われたと実感できました。頂上から景色をずっと眺めていたかったのですが、お腹が余りに空いていることもあって、早々に下山することにしました。下りはかなり楽に歩くことが出来ました。帰り着いた時間は夕方でしたが、遊びながらレポートも出来上がったのでとても楽しい想い出となりました。今でも3人が集まる機会があった際には「あの時、もしおにぎりを持って行っていたら、登山は完璧になったのにね!」と冗談混じりの話題に盛り上がっています。

  • 学習過程

1.日本語を勉強していく過程について:

ナムディン日本語文化学院は今でも私にとって家庭のような存在です。それ以前に学んだ中学校や高校とは全く違ってとても馴染みやすい学校でした。学校は普通の家より3倍くらいの大きさですが、設備が整っています。学校では学習、飲食、スポーツ、ゲームの他集団で行うゲームなどいろんな活動が楽しめます。そのため学校へ勉強しに行きたくなる雰囲気になってしまうようでした。何より良い印象を覚えたのは、学生の年齢がそれぞれ異なっていても誰もが笑顔で語りあい、勉強し合えることでした。学校では夜10時までの夜学時間があり、泊まらなくてもこれに参加でき私もクラスメートに誘われて一緒に勉強して、「自学自習」の教えを体験しました。それからは皆とより親密になり、一緒に学校で勉強したりおしゃべりしたり、また時には自分の家に誘ったりするようになりました。今でも沢山の楽しかった想い出に浸りとても懐かしく思い出しています。ベトナムでは、だれもが親の念願を叶えるために高校時代に勉強して大学入学試験に合格すべきであるという考えを抱いていると思います。それで私はナムディン日本語文化学院に入学することは正しいことかと悩みました。でも今では学院で1年半程親切な先生達に囲まれて、日本語だけでなくいろんな勉強できたことがとても楽しい想い出となっています。また、この間に私は内気な性格が少しずつ自分でも判るくらいに変っていき、更に頑張りたいという気持ちが強くなっていきました。友達と仲良くして一緒に遊んだり勉強することが、とても効果的な勉強方法であるということが自覚できました。これからも日本語の勉強だけでなくいろんなことを経験するでしょうし、沢山の困難にも遭遇するでしょうが、「最後まで努力することでどんなに厳しい目標でも達成できる!」と言うことに気が付きました。「言っているだけで、机上の空論」と思われる人もおられると思いますが、でも私はまずやってみることにしています。

私は頭は良くないですが、日本語を勉強した1年半の間に何より大切なことは毎日勉強を続けることが大切と気が付き、今では自学自習だけでなく友達と一緒に勉強して、判らないことや知らないことをお互いに教えたり教えられたりしながらそれを何回も繰り返すことで日本語も自然に頭に入るようになりました。

2.この学科(環境園芸学科)を選択の自由は:

学生時代から親の農作業を手伝っていましたから、私は実際に体験する機会が多くありました。そんな時、親の農作業(従来からの経験に基づいた伝統的な農作業)はとても大変だなと思っていましたが、植物の生育栽培に興味があり、農業がより楽にできるための栽培技術を研究したいと思うようになり留学を決意しました。選んだ環境園芸学科は目的通りの好きな分野であり面白そうな学科と言うことで選択しました。

3.留学過程について:

日本に初めて来た時は、私には言葉の問題がありました。一生懸命に耳を傾けても先生達の言っていることが全然理解できませんでした。そこでノートにきちんと書き込んで家に帰ってから自分でもう一度調べ、それでもわからないところは先生方や先輩に聞いて教えて頂きました。そうしているうちに徐々に授業に慣れて行って先生の講義が理解できるようになって来ました。また、先生方は留学生のために塾クラスを開いてくれて、そこでは先輩たちが判らないことや理解できないことを詳しく説明してくれます。それでも判らない場合は、先生方に声をかけたらいつでも対応してくださいます。

 大学では実習授業としていろんな所の見学などの活動もよく行われていて、そのたびに私はあれこれ行ってはいろんなことを勉強しています。習った知識や原理を実際に応用して体験できる学習活動を通して学習がもっと面白くなっていくことを実感する毎日です。

PageTop